NHỚ MẸ
Để
tưởng nhớ Mẹ tôi đã khuất bóng Mẹ
tôi xuất giá lúc còn son Tần
tảo lo chồng, bảy đứa con Chìm
nổi đâu màng sương nắng gội Suốt
đời đâu có ngại chon von. *
* * Năm
bốn lăm, gia đình chạy loạn Bỏ
ruộng vườn, đời sống long đong Có
nhiều hôm trong nhà thiếu gạo Mẹ
nhịn ăn, con được no lòng. *
* * Con
còn nhớ những khi ốm nặng Mẹ
suốt đêm thức trắng bên giường Con
khỏi bệnh, mẹ mừng khôn xiết Mẹ
ôm con mà lệ còn vương. *
* * Năm
tám mươi bỏ nhà, bỏ nước Từ
Hậu Giang mẹ lại về thăm Đêm
từ giã, mẹ tôi sướt mướt Con
đi rồi, xa tít mù tăm. Me
tôi thổn thức tiễn tôi đi Nước
mắt vơi đầy cảnh biệt ly Biết
có khi nào sum họp lại Hay
là vĩnh biệt lệ đầy mi. *
* * Tạm
dung đất khách đã bao lâu Nhớ
mẹ tuổi già tóc bạc phau Đoàn
tụ sớm ngày vui gặp mẹ Mỏi
mòn chờ đợi suốt canh thâu. *
* * Mẹ
tôi vừa được nhập visa Chờ
đợi chuyến bay đến Thấp
thỏm từng ngày mong gặp mẹ Bỏ
khi thương nhớ những ngày qua. *
* * Tin
đâu sét đánh tựa ngang đầu Bạo
bệnh không lâu mẹ chết rồi Mẹ
mất cả hồn con cũng mất Trời
xanh sao nỡ vội chia phôi *
* * Đêm
nay con khóc trước bàn thờ Hình
ảnh mẹ già tóc bạc phơ Hương
khói gởi về qua vạn dặm Non
bồng xin mẹ chớ bơ vơ. Hoàng
Vũ
|