TÌNH THU
Khói sương mờ ảo ngỡ bồng lai
Rừng vẫn còn say giấc ngủ dài
Bãng lãng mây giăng lưng đồi núi
Lá vàng óng ánh giọt sương mai.
*
* *
Róc rách chân đồi tiếng suối reo
Gió khua từng chiếc lá bay vèo
Lưng trời sãi cánh đôi chim nhạn
Thấp thoáng nai đâu ở cuối đèo.
*
* *
Lá vàng rơi đổ khắp nơi nơi
Bay mãi, bay xa tận cuối trời
Trên nhánh cây khô còn chiếc lá
Như còn nuối tiếc đứng chơi vơi.
*
* *
Mỗi độ thu về lại ngẩn ngơ
Nhớ người tình cũ thuở ngây thơ
Đã từng thề thốt tình non biển
Mà nỡ sang ngang chẳng đợi chờ.
*
* *
Thu đến xin đừng có vội đi
Cho tôi níu lại chút tình si
Gởi người trong cõi xa xăm ấy
Có biết đau lòng cảnh biệt ly.