MUÀ THU TRÊN QUÊ MẸ
Mới hôm trước còn oi nồng nắng hạ
Mây chợt giăng vần vũ bóng thu sang
Hàng cây xanh thoáng điểm mấy lá vàng
Tôi bỗng nhớ mùa thu trên đất Mẹ
.
****
Từ Lạng Sơn nơi địa đầu quạnh qủe
Chợ Kỳ Lừa nhóm sớm lúc tinh sương
Thấp thoáng đâu cô gái Thượng trên nương
Tay thoăn thoắt hái trà trong nắng nhạt.
****
Cao Bằng hởi với núi rừng bát ngát
Có nhớ thương Bản Giốc (1) buổi chiều tà
Lá vàng rơi, thác cuốn đẩy trôi xa
Hồn khắc khỏai ngậm ngùi tan nát mộng.
****
Chiều Hà Nội trên Hồ Tây gió lộng
Mấy chiếc thuyền diù dập bóng tao nhân
Đường Cổ Ngư lá rụng quấn đôi chân
Hồ Hoàn Kiếm, Tháp Rùa chiều tắt nắng.
****
Tôi nhớ lắm giòng Hương Giang phẳng lặng
Đỉnh Ngự Bình xào xạc tiếng thông reo
Hồ Tỉnh Tâm liểu rủ, nước trong veo
Thôn Vĩ Dạ gợi hồn thơ lai láng.
Vượt Hải Vân lại xuôi về Đà Nẳng
Nước sông Hàn gợn sóng lúc thu sang
Biển Thanh Bình tíu tít mấy cô nàng
Chiếc áo ấm còn thơm mùi len mới.
****
Qui Nhơn nhớ những ngày vui phơi phới
Tuổi đôi mươi với nhiệm sở đầu tiên (2)
Gió thu về trên Gành Ráng (3), triền miên
Bên nấm mộ nhà thơ Hàn Mạc Tử.
****
Sao quên được biển Nha Trang sóng vổ
Cát trắng phau chạy mãi đến chân trời
Nước trong xanh luôn luôn ấm tuyệt vời
Mùi nước mặn thấm dần từng hơi thở.
****
Phan Rang đó, Tháp Chàm còn nức nở
Bụi thời gian phó mặt vẫn trơ trơ
Bao thu rồi dầm dãi đứng bơ vơ
Như tiếc nuối thuở huy hoàng vang bóng.
****
Qua Ngoạn Mục (4) đưa tôi về Đà Lạt
Phố cao nguyên lành lạnh buổi chiều thu
Những đồi thông ẩn hiện dưới sương mù
Hồ Than Thở khóc mối tình dang dở.
****
Về sông Hậu, ghé Cần Thơ lộng gió
Bến Ninh Kiều rộn rã buớc giai nhân
Áo bà ba mà em đẹp bội phần
Em còn nhớ mùa thu mình hội ngộ.
****
Rồi từ giã Sài Gòn mùa lá đổ
Hàng cây me lá rụng tiển tôi đi
Biệt quê hương gởi lại tuổi xuân thì
Thu lại đến, bùi ngùi thương quê cũ.
Nam,
nay thuộc về Trung Quốc.
(2) Nhiệm sở đầu tiên của tác giả.
(3)
Gành Ráng là cánh đồi ven biển, cách Qui Nhơn
khoảng 3 km, nơi có mộ nhà thơ
thiên tài Hàn Mạc Tử
.
(4) Đèo Ngoạn
Mục (Belle Vue) giữa Nha Trang và Đà Lạt.